Ăn mòn gia tài của cha ông
“Ăn mòn” gia tài của cha ông để lại là điều mà tôi thấy rõ nhất ở người châu Âu. Đúng là như vậy, tất cả các công trình, kiến trúc, cung điện thậm chí là giao thông cả trăm năm vẫn vậy và không có gì thay đổi.
Do đó, việc trông chờ duy nhất và lượng khách du lịch từ các châu lục khác đặc biệt là châu Á giúp cho một số nước lớn như Anh, Pháp, Đức….. đều trở nên rất giàu có. Minh chứng rõ nhất là cuộc b,ạ. o l.o.ạn phe áo vàng đã xảy ra các dịp Noel, cuối năm vừa qua đã cho thấy điều đó. Đa phần các đại sứ quán đều khuyến cao người dân không nên vào Pháp thời điểm đó nếu không có việc quan trọng.
Người dân châu Âu rất lười biếng
Chính vì việc được hưởng những giá trị mà cha ông để lại – thứ mà người Việt Nam hay Trung Quốc vẫn gọi là gia tài tài sản của đời trước khiến người châu Âu trở nên lười biếng. Kể cả là việc sinh đẻ cũng không ngoại lệ.
Đáng nói nhất chính là người Tây Ban Nha, họ đi làm chỉ 5 ngày trong 1 tuần và làm lúc 9h nhưng 2h chiều đã lục đục ra về. Các quán xá, hàng ăn còn chẳng thèm mở cửa vào các ngày cuối tuần. Trong khi người Madrid còn có thói quen ăn uống cực kỳ thất thường. Họ ăn vào 2h chiều và 10h đêm.
Tôi đã từng nói chuyện với Hoa – Một chủ tiệm hàng ăn người Việt tại Madrid được biết người gốc Việt Nghệ An và Hải Phòng ở khu vực này khá nhiều. Cô cho biết để mở hàng ăn vào cuối tuần thì bản thân phải làm rất nhiều thủ tục để trình lên cơ quan chức năng.
Thậm chí là phải xin ý kiến của những người dân sống xung quanh đó. Có thể thấy họ rất lười làm mà còn nhiều chuyện nữa. Đặc biệt người châu Âu còn thường xuyên biểu tình, đình công tăng lương và giảm giờ làm. Không hiểu là họ còn muốn giảm xuống bao nhiều giờ làm nữa.
Người châu Âu thường đình công đòi tăng lương giảm giờ làm
Có tiền cũng không để, cho nhà cũng không ở
Đấy chính là quan điểm sống của thế hệ 10X của các nước như Hungary, Bungary, Tiệp Khắc, Thuỵ Điển, Bỉ… đã vạch ra cho tương lai của họ. Tôi có quen một cô gái 20 tuổi tên Mai ở Thụy Điển và cô đang theo học tại một trường danh giá ở nơi đây. Chia sẻ rằng sau khi học xong cô sẽ ra nước ngoài làm việc như Thụy Sĩ, hay Đức vì ở đó lương cao và có thể cuộc sống sẽ phù hợp hơn.
Người châu Âu đang ở trong báo động về người già. Trong khi người trẻ lại sống dụa vào Instagram hay McDonald’s và các chú chó làm bạn của họ. Rất nhiều nước đã khuyến khích sinh con thứ 2 hay thứ 3 nhưng cũng chẳng hiệu quả, vì thế có một số quốc gia có chính sách hỗ trợ cho người nhập cư là vậy.
Thống kê chỉ ra rằng, có tới 80% người nhập cư châu Âu là người châu Á. Trong đó, người Trung Quốc, Việt Nam, Thái Lan là những nước có tài sản bất động sản tại đây rất nhiều. Các biệt thự, lâu đài sản xuất rượu vang nho ở Pháp, Thụy Sĩ… thường xuyên được các tỷ phú châu Âu mua lại và sở hữu.
Vì nền an sinh xã hội có sẵn
Người châu Âu không quan tâm tới nhiều hàng hiệu
Cứ hình dung là khi sinh con đã có nhà nước nuôi và hỗ trợ. Tới khi trưởng thành cũng được cấp nhà rồi gia đì thì lại được hỗ trợ thất nghiệp…. Tóm lại đều được chính phủ hỗ trợ. Nên đừng hỏi tại sao họ lại dánh mất chính sự sáng tạo của người châu Âu.
Nhiều người còn cho rằng họ không có nhu cầu làm giàu, vì làm càng nhiều tiền thì đóng thuế càng cao. Cũng chẳng quan tâm hay quá quan trọng ăn mặc đồ hiệu Louis Vuitton, Chanel, Dior, Hermes giống như người châu Á. Điều quan trọng là họ không cảm thấy giàng buộc hay có trách nhiệm với ai.
Cư.ớ.p b.ó.c, mó.c t.úi nhiều vô kể
Châu Âu là nơi có nhiều chính sách nhân đạo nên việc nhập cư bất hợp pháp cũng từ đó mà thành. Các người dân nhập cư bất hợp pháp tập trung chủ yếu ở Pháp, Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, Hy Lạp… Do đó, việc móc túi, ăn xin… tệ nạn nhiều là điều không khó gặp tại châu Âu. Thế mới thấy rằng người châu Á chăm chỉ làm ăn đi đâu cũng cố gắng làm việc hết mình.
Khi chúng tôi đi du lịch tới Barcelona còn được cảnh báo các tệ nạn như móc túi, cư.ớ.p giật có thể ở khắp nơi. Thậm chí là còn nhắc nhở chúng tôi nên đeo balo trước ngực. Tôi có một số người bạn khi đi du lịch tới các Nước Tây Ban Nha, Ý còn bị lột sạch đồ đến nỗi phải cầu cứu đại sứ quán vì giấy tờ, tiền bạc mất hết.
Tôi đã từng có một ý định điên rồ khi đi bộ với chiế điện thoại trên tay từ 9h tới 1h sáng tại Barcelona. Ở hai bên đường là những người vô gia cư, ăn xin rất đông, thi thoảng còn có vài người da đen đi theo khiến tôi phải giả vờ vào quán nước 24/24 để mua thứ gì đó và cắt đuôi họ. Khác với một Barcelona hào nhoáng nhờ du thuyền thì bên trong nó còn nhiều điều tệ nạn chưa được giải quyết.
Chúng ta tự hào và cảm thấy hạnh phúc khi được sinh ra và lớn lên ở một nền văn minh tuyệt vời như châu Á. Dù là châu lục phát triển chậm nhưng chắc và đang là con rồng của cả thế giới về kinh tế. Sẽ có một lúc nào đó chúng ta tự hào vỗ lực rằng I am From Hanoi….